Con người có sự hợp nhất. Kinh Thánh cho biết con người ra từ dòng giống một cặp người ISa-mu-ên 3:20, 9:19, Rô-ma 5:12, ICô-rinh-tô 15:21,22. Con người từ một nguồn gốc. Về mặt lịch sử người ta tìm con người xuất phát từ gốc miền Trung Á khoảng 100.000 năm.
Dựa trên ngôn ngữ: người ta khảo sát các ngôn ngữ chính thống đều ra từ một nguồn gốc. Về mặt tâm lý con người mọi nơi đều giống nhau. Về mặt sinh lý mọi người đều giống nhau về trí não, xương cot, thân thể, liên hệ phái tính. Darwin trong cuốn nguồn gốc chủng loại 'Tôi là một trong những người tin rằng cho đến ngày nay không có một bằng chứng nào cho thấy loài người ra từ nhiều hơn là một cặp vợ chồng nguyên thủy. Tôi phải nói rằng tôi không thể thấy một cơ sở nào, một chứng tích nào để tin rằng có nhiều nguồn gốc của loài người' Theo tiến hóa thì có thể có nhiều nguồn gốc nhưng sự hiệp nhất của con người cho thấy con người ra từ một nguồn gốc. Nghĩa là con người do Đức Chúa Trời tạo nên trực tiếp.
Dựa trên ngôn ngữ: người ta khảo sát các ngôn ngữ chính thống đều ra từ một nguồn gốc. Về mặt tâm lý con người mọi nơi đều giống nhau. Về mặt sinh lý mọi người đều giống nhau về trí não, xương cot, thân thể, liên hệ phái tính. Darwin trong cuốn nguồn gốc chủng loại 'Tôi là một trong những người tin rằng cho đến ngày nay không có một bằng chứng nào cho thấy loài người ra từ nhiều hơn là một cặp vợ chồng nguyên thủy. Tôi phải nói rằng tôi không thể thấy một cơ sở nào, một chứng tích nào để tin rằng có nhiều nguồn gốc của loài người' Theo tiến hóa thì có thể có nhiều nguồn gốc nhưng sự hiệp nhất của con người cho thấy con người ra từ một nguồn gốc. Nghĩa là con người do Đức Chúa Trời tạo nên trực tiếp.
Kinh Thánh sáng thế 1 và 2 đều nói đến sự tạo dựng con người 1:26,27; 2:21-23. Theo trường phái phê bình cao đẳng có người cho rằng tác giả chấp nối 2 câu chuyện thần thoại của hai xứ, chớ không phải Đức Chúa Trời phán bảo Môise viết lại như vậy. Thật ra đoạn 1 nói tổng quát sự tạo dựng cả vũ trụ theo trật tự. Đoạn 2 nói đến lai lịch gia đình loài người không nói theo thứ tự tạo dựng nữa.
Sáng 1:26 “chúng ta hãy làm” cho thấy sự gợi ý của ba ngôi Đức Chúa Trời. Điều này chứng tỏ cho thấy sự tạo dựng là nghiêm chỉnh, trang trọng. Chớ không phải sự tiến hóa từ từ, và việc tạo dựng là hành động trực tiếp của Đức Chúa Trời không có qua trung gian.
Con người khác với những tạo vật thấp hơn, con người có tính linh thiêng ở chỗ các vật được dựng nên và phát triển theo loại của chúng và bởi lời phán của Đức Chúa Trời. Còn con người được tạo dựng theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời và bởi hành động trực tiếp đặc biệt trong đó có bụi đất và sinh khí (hơi thở) của Đức Chúa Trời. Sáng 1:28 Đức Chúa Trời đặt con người ở địa vị quan trọng quyền hành hơn hết các loài vật, là tột đỉnh của sự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Con người cai quản vạn vật có bổn phận điều hành để Đức Chúa Trời được vinh hiển, thực hiện đều Đức Chúa Trời đặt nơi con người.