CON NGƯỜI - I. NGUỒN GỐC


Con người là tạo vật của Đức Chúa Trời ISa-mu-ên 1:27; 2:7 Kinh Thánh cho biết con người không phải sản phẩm của vật vô tri hay những trực giác thiên nhiên vô tri giác bèn là sản phẩm của Đức Chúa Trời Hê-bơ-rơ 12:9.


Kinh Thánh cho biết Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người nhưng không nói tiến trình, cách thức làm nên như thế nào mà cho biết con người ra từ bụi đất và Đức Chúa Trời làm nên. 'Nắn' mang ý nghĩa Đức Chúa Trời làm ra, tạo hình chớ không như lấy đất sét nắn hình.

Có người theo tiến hóa hữu thần cho rằng Đức Chúa Trời có thể tạo nên con người là ban đầu từ vật vô tri vô giác tiến hóa rồi đến cao điểm Ngài hà sinh khí biến thành người. Vì cho rằng điều này không có gì là trái ngược Kinh Thánh một cách chống đối rõ ràng. Nó chỉ nói lên phương pháp Đức Chúa Trời làm nên không thể dùng nó để phủ nhận sự hiện hữu của Đức Chúa Trời. Khi thành người theo tiến hóa hữu thần thì con người không còn vô tri vô giác mà có ý thức có lựa chọn mang hình ảnh của Đức Chúa Trời. Ngay Darwin nhìn nhận quyền sáng tạo của Đức Chúa Trời: 'phần cuối cuốn nguồn gốc chủng loại của Darwin kết luận sự sống với tất cả tìm năng của nó là do hơi thở của Đấng Tạo Hóa làm nên'. Nhà tiến hóa Wallace viết về chủ thuyết Darwin cũng nói 'tôi đồng ý với Darwin về sự tiến hóa của con người nhưng lại có 3 đột biến:

- Thứ nhất là đột biến xuất hiện sự sống (đột biến có thực vật)

- Thứ hai là đột biến xuất hiện cảm xúc và ý thức (đột biến có động vật)

- Thứ ba là sự xuất hiện của linh hồn (đột biến có con người)

Trí khôn và khả năng đạo đức của con người phải từ một nguồn gốc khác mà nguồn gốc này chỉ có trong giới thần linh mà thôi. Kinh Thánh không nói rằng con người không ra từ con vật.

Phê bình:

* Nếu theo tiến hóa để giải thích như vậy thì đặt trường hợp vấn đề Eva thì sao? Con người đầu tiên là Adam thì tiến hóa ra còn người thứ hai Eva...3...4... Kinh Thánh cho biết Eva là nữ Adam là nam. Eva ra từ Adam. Không lẽ Adam ăn ở với con vật thượng đẳng sao. Nếu chỉ là may rủi thì sao ra một người nam và một nữ đồng thời với nhau. Giống nhau về mọi thứ và chỉ có khác phái tính, các vật khác cũng có phái tính, Tiến hóa trả lời sao?

* Kinh Thánh cho biết Ma-thi-ơ 19:4, Mác 10:6, Công-vụ 17:26 nên người tin Đức Chúa Trời khó tin, khó chấp nhận tiến hóa dầu theo hữu thần đi nữa.

* Xét về một sinh lý học thì cũng khó chấp nhận tiến hóa:

- Người ta không tìm thấy dấu vết nào của con vật đang ở giai đoạn trung gian đang tiến từ vật này sang vật khác.

- Theo địa chất, khảo cổ người ta cũng thấy con vật xuất hiện cách bất thình lình và không tìm ra dấu vết trong quá khứ.

- Về mặt di truyền cũng có những hiện tượng, sự kiện cụ thể mà di truyền không thể giải quyết được ví dụ loài ong: ong chúa đẻ ong đực không, ong chúa lại đẻ ra ong thợ là loại chuyên tạo ra mặt trong khi ong chúa, ong đực không làm chi ra mật.

- Không thấy chủng loại nào khác đặc biệt ra từ lực chọn thiên nhiên hay nhân tạo. Sự lựa chọn thiên nhiên theo Darwin không tạo ra giống mới; nhân tạo cũng vậy

- Về mặt sinh lý học không cho viết vật đầu tiên là gì

* Xét về mặt tâm lý thì có sự khác biệt giữa loài người và loài vật

- Loài vật có thể biết hay ý thức nhưng không có ý thức về chính mình ví dị con chó có thể biết chủ nhưng nó không bao giờ biết nó là con chó.

- Con người có quan niệm, con vật thì không. Có nghĩa là con chó có thể thấy con gà trắng nhưng nó không có quan niệm gì về trắng hết. Nó không có khả năng trừu tượng hóa. Nó có thể nhớ cái vật chớ không thể cái ý.

- Con vật không có ngôn ngữ hiểu theo nghĩa là dùng ký hiệu để diễn tả ý niệm. Nó có thể có một số tiếng hay một số cử chỉ nào đó để truyền thông cho nhau nhưng nó không co1 ngôn ngữ để diễn tả ý niệm trừu tượng.

- Con vật không biết phán đoán, khi đứng trước một cái gì đó thì nó không thể có so sánh, phán đoán để tin hay không tin.

- Con vật không biết lý luận có thể biết bởi ký ức nhớ nhưng nó không có lý luận

- Vật thì không có trực giác hay ý niệm thời gian, không gian, phải trái hay dở, không có tiến bộ ở trình độ nào thì y như vậy. Nó có thể sử dụng để đạt tới khi được tập luyện nhưng nó không thể truyền dạy cho nhau. Có những cái làm được như chim làm tổ là di truyền bản tính bẩm sinh.

- Con vật có những quyết định nhưng không có tự do quyết định ví dụ nó quyết định ăn hay ngủ thì hoàn toàn theo bản năng còn con người có thể tự do quyết định ví dụ đang đói nhưng có định ăn hay chưa con vật không như vậy. Người ta nói con vật là nạn nhân của di truyền không có khả năng chọn lựa, không có khả năng tự chế.

- Con vật không có lương tâm và không có bản tính đạo đức ví dụ con người có thể ăn năn, hối hận, sửa lại, đền bù nhưng con vật thì không con chó chẳng bao giờ đem vật ăn cắp trả lại.

Tóm lại con người là vật sáng tạo trực tiếp từ Đức Chúa Trời không phải theo tiến trình tiến hóa từ vật vô tri vô giác Xa-cha-ri 12:1, Gióp 32:8, Truyền đạo 12:6,7