Dành cho chính bạn - 2. Tình yêu diệu kỳ

Tình yêu thương của cha mẹ đối với con cái có một sức mạnh phi thường. Hãy xem một cặp vợ chồng với đứa con mới sinh của họ. Đứa bé hoàn toàn không cho cha mẹ chúng gì cả. Không tiền bạc. Không có khả năng. Không khôn ngoan. Nếu nó có một cái túi thì túi đó sẽ rỗng. Nhìn một đứa bé nằm trong nôi là thấy sự hoàn toàn bất lực. Chúng có gì để yêu không?
Dù nó là gì đi nữa, bố và mẹ cũng tìm ra lý do để yêu nó. Chỉ nhìn gương mặt mẹ khi chăm sóc con. Chỉ nhìn vào đôi mắt bố khi ông nâng niu đứa bé trên tay.
Và thử làm hại hoặc nói xấu về đứa bé xem, bạn sẽ phải đối phó với một sức mạnh, vì tình yêu của cha mẹ đối với con cái có một sức mạnh phi thường.

Một lần Chúa Giê-xu hỏi, nếu chúng ta là con người tội lỗi mà cũng có tình thương như vậy, thì Chúa, người Cha không bao giờ phạm tội và đầy lòng vị tha, yêu chúng ta nhiều hơn vậy bao nhiêu nữa? Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi tình yêu thương không được đáp lại? Người cha cảm thấy như thế nào khi đứa con ngoảnh mặt đi?

....

Cuộc nổi loạn tấn công thế giới của Joe như cơn bão tuyết Minnesota. Khi đủ tuổi lái xe, Madeline nghĩ cô đã đủ tuổi để quyết định hướng đi riêng cho đời sống mình. Và đời sống đó không có cha cô tham gia vào.

“Lý ra tôi nên thấy điều này sẽ sớm xảy đến,” sau này Joe nói “nhưng nếu là tôi thì tôi đã không làm những điều như vậy”. Ông không biết làm gì. Ông không biết làm sao để giải quyết cái mũi xỏ lỗ và những chiếc áo sơmi bó sát. Ông không hiểu những buổi tối về trễ và những con điểm thấp. Và điều quan trọng hơn hết là ông không biết khi nào nên nói và khi nào nên yên lặng.

Cô con gái, mặt khác, đã tính toán tất cả những điều đó rồi. Cô biết khi nào nói chuyện với cha - không bao giờ. Cô biết khi nào thì yên lặng - luôn luôn. Gương mẫu của cha được thay bằng một cậu nhóc cao lêu nghêu, xăm hình trên người. Joe không còn có ảnh hưởng gì đối với con gái và ông biết điều đó.

Không có cách nào khác, ông phải cho phép con gái dự lễ Giáng sinh chung với cậu nhóc đó.

“Con sẽ ở lại với cha tối nay chứ con gái. Con sẽ đến nhà bà và ăn bánh táo của bà làm. Con sẽ dự lễ Giáng sinh chung với chúng ta chứ.”

Dù họ ngồi chung bàn, nhưng họ có vẻ như ở hai đầu của thị trấn. Madeline vọc thức ăn và không nói gì cả. Bà nội cố gắng nói chuyện với Joe nhưng anh không còn tâm trí nào để nói chuyện cả. Một phần vì tức giận, một phần vì đau khổ. Và phần còn lại là làm cách nào để nói chuyện với cô con gái đã từng ngồi trong lòng anh.

Chẳng mấy chốc, những người thân đến, sự chào mừng kết thúc bằng sự yên lặng ngượng ngập. Khi căn phòng đầy những tiếng ồn và người, Joe ngồi một bên, Madeline ngồi ủ rũ phía bên kia. “Mở nhạc lên Joe” một trong những người bà con của Joe nhắc. Và anh mở nhạc lên. Nghĩ rằng cô bé sẽ vinh dự nên anh quay lại và tiến về hướng con gái “Tối nay con sẽ nhảy với cha chứ?”

Cách cô gái nổi giận và quay đi, làm bạn có thể nghĩ rằng ông vừa sỉ nhục cô ta. Khi cả nhà đang sững sờ, cô bước tới cửa trước và đi xuống đường. Để cha lại một mình.  Rất cô độc.