Có một cô gái nọ than phiền với mẹ mình về cuộc sống đầy những khó khăn của cô. Cuộc sống của cô khó khăn đến nỗi cô không biết phải đối phó với nó như thế nào. Cô thật sự mệt mỏi khi phải vật lộn, tranh đấu liên tục trong cuộc sống. Dường như mỗi khi một vấn đề khó khăn nào đó vừa được giải quyết xong thì những vấn đề khó khăn khác lại tiếp tục xảy đến.
Mẹ của cô, dẫn cô vào trong nhà bếp. Bà lấy 3 chiếc nồi, đổ đầy nước và đặt chúng trên bếp. Khi nước trong ba chiếc nồi bắt đầu sôi, ông bỏ cà rốt vào chiếc nồi thứ nhất, những quả trứng vào chiếc nồi thứ hai và những hạt cà phê vào chiếc nồi thứ ba.
Và trong khi chờ cho ba nồi nước sôi lên, người cha im lặng, chẳng nói một lời nào với cô con gái cả.
Trong lúc đó, cô con gái than vãn không dứt và hầu như mất hết kiên nhẫn để ngồi chờ xem thử việc gì sắp xảy ra. Thật sự cô cũng không biết cha mình đang làm gì.
Sau 20 phút, người cha tắt bếp. Bà vớt cà rốt từ trong nồi ra, bỏ vào một chiếc tô. Rồi tiếp tục vớt những quả trứng ra và bỏ chúng trong một chiếc tô khác. Sau cùng, bà rót cà phê vào một chiếc tách.
Quay sang cô con gái, bà hỏi, "Con có thấy điều gì không?"
"Thì chỉ là cà rốt, trứng và cà phê," Cô vội vàng trả lời.
"Con hãy đến gần và quan sát kỹ hơn," bà nói "và con hãy thử rờ thử những củ cà rốt này." Cô gái rờ và thấy rằng những củ cà rốt đã trở nên mềm. Sau đó người mẹ đề nghị cô con gái lấy một quả trứng và lột vỏ. Sau khi lột vỏ trứng ra, cô thấy trứng bên trong đã được luộc và trở nên cứng. Cuối cùng, bà bảo cô con gái hãy thử nhắm một ngụm cà phê. Mùi thơm của cà phê đã làm rạng rỡ một nụ cười trên gương mặt cô con gái.
"Mẹ ơi, những việc này có nghĩa gì?" cô hỏi.
Người mẹ từ tốn giải thích, rằng cà rốt, trứng và cà phê đều đối diện với cùng một nghịch cảnh, đó là nước sôi. Tuy nhiên, mỗi thứ lại có những phản ứng khác nhau.
Mẹ của cô, dẫn cô vào trong nhà bếp. Bà lấy 3 chiếc nồi, đổ đầy nước và đặt chúng trên bếp. Khi nước trong ba chiếc nồi bắt đầu sôi, ông bỏ cà rốt vào chiếc nồi thứ nhất, những quả trứng vào chiếc nồi thứ hai và những hạt cà phê vào chiếc nồi thứ ba.
Và trong khi chờ cho ba nồi nước sôi lên, người cha im lặng, chẳng nói một lời nào với cô con gái cả.
Trong lúc đó, cô con gái than vãn không dứt và hầu như mất hết kiên nhẫn để ngồi chờ xem thử việc gì sắp xảy ra. Thật sự cô cũng không biết cha mình đang làm gì.
Sau 20 phút, người cha tắt bếp. Bà vớt cà rốt từ trong nồi ra, bỏ vào một chiếc tô. Rồi tiếp tục vớt những quả trứng ra và bỏ chúng trong một chiếc tô khác. Sau cùng, bà rót cà phê vào một chiếc tách.
Quay sang cô con gái, bà hỏi, "Con có thấy điều gì không?"
"Thì chỉ là cà rốt, trứng và cà phê," Cô vội vàng trả lời.
"Con hãy đến gần và quan sát kỹ hơn," bà nói "và con hãy thử rờ thử những củ cà rốt này." Cô gái rờ và thấy rằng những củ cà rốt đã trở nên mềm. Sau đó người mẹ đề nghị cô con gái lấy một quả trứng và lột vỏ. Sau khi lột vỏ trứng ra, cô thấy trứng bên trong đã được luộc và trở nên cứng. Cuối cùng, bà bảo cô con gái hãy thử nhắm một ngụm cà phê. Mùi thơm của cà phê đã làm rạng rỡ một nụ cười trên gương mặt cô con gái.
"Mẹ ơi, những việc này có nghĩa gì?" cô hỏi.
Người mẹ từ tốn giải thích, rằng cà rốt, trứng và cà phê đều đối diện với cùng một nghịch cảnh, đó là nước sôi. Tuy nhiên, mỗi thứ lại có những phản ứng khác nhau.
Cà rốt khi được bỏ vào nồi nó rất cứng và mạnh mẽ, nhưng khi nước sôi, nó trở nên mềm yếu. Trứng rất dễ vỡ, chỉ có một lớp vỏ bọc bên ngoài để bảo vệ chất lỏng bên trong của nó khi nó được đặt vào nồi. Nhưng khi nước sôi, khối chất lỏng bên trong của nó đã trở nên cứng. Tuy nhiên phản ứng của cà phê thật là đặc biệt. Khi những hạt cà phê được bỏ vào nước sôi, nó đã làm thay đổi nước và tạo ra một thứ khác thật là tuyệt vời.
"Con là thứ nào trong những thứ đó?" Người mẹ hỏi con gái mình. "Khi những khó khăn xảy đến trên đời sống con, con sẽ phản ứng lại như thế nào? Con sẽ giống như củ cà rốt, quả trứng hay là những hạt cà phê?"
"Con là thứ nào trong những thứ đó?" Người mẹ hỏi con gái mình. "Khi những khó khăn xảy đến trên đời sống con, con sẽ phản ứng lại như thế nào? Con sẽ giống như củ cà rốt, quả trứng hay là những hạt cà phê?"
Hãy suy nghĩ: Tôi thuộc loại nào?
=============================
Are you a Carrot, an Egg or Coffee Bean?
Are you a Carrot, an Egg or Coffee Bean?
A young woman went to her mother and told her about her life, and how things were so hard for her. She did not know how she was going to make it, and wanted to give up. She was tired of fighting and struggling. It seemed as one problem was solved a new one arose.
Her mother took her to the kitchen. She filled three pots with water. In the first pot, she placed carrots, in the second she placed eggs and the last she placed ground coffee beans. She let them sit and boil without saying a word. In about twenty minutes she turned off the burners. She fished the carrots out and placed them in a bowl. She pulled the eggs out and placed them in a bowl. Then she ladled the coffee out and placed it in a bowl. Turning to her daughter, she asked, "Tell me what do you see?" "Carrots, eggs, and coffee," she replied. She brought her closer and asked her to feel the carrots. She did and noted that they got soft. She then asked her to take the egg and break it. After pulling off the shell, she observed the hard-boiled egg. Finally, she asked her to smell and sip the coffee. The daughter smiled, as she smelled and tasted its rich aroma. The daughter then asked, "What's the point, mother?"
Her mother explained that each of these objects had faced the same adversity- boiling water-but each reacted differently. The carrot went in strong, hard and unrelenting. However, after being subjected to the boiling water, it softened and became weak. The egg had been fragile. Its thin outer shell had protected its liquid interior. But, after sitting through the boiling water, its inside became hardened. The ground coffee beans were unique, however. After they were in the boiling water they had changed the water. "Which are you?" she asked her daughter. "When trials and adversity knock on your door, how do you respond? Are you a carrot, an egg, or a coffee bean?"
Think of this: Which am I?
Her mother took her to the kitchen. She filled three pots with water. In the first pot, she placed carrots, in the second she placed eggs and the last she placed ground coffee beans. She let them sit and boil without saying a word. In about twenty minutes she turned off the burners. She fished the carrots out and placed them in a bowl. She pulled the eggs out and placed them in a bowl. Then she ladled the coffee out and placed it in a bowl. Turning to her daughter, she asked, "Tell me what do you see?" "Carrots, eggs, and coffee," she replied. She brought her closer and asked her to feel the carrots. She did and noted that they got soft. She then asked her to take the egg and break it. After pulling off the shell, she observed the hard-boiled egg. Finally, she asked her to smell and sip the coffee. The daughter smiled, as she smelled and tasted its rich aroma. The daughter then asked, "What's the point, mother?"
Her mother explained that each of these objects had faced the same adversity- boiling water-but each reacted differently. The carrot went in strong, hard and unrelenting. However, after being subjected to the boiling water, it softened and became weak. The egg had been fragile. Its thin outer shell had protected its liquid interior. But, after sitting through the boiling water, its inside became hardened. The ground coffee beans were unique, however. After they were in the boiling water they had changed the water. "Which are you?" she asked her daughter. "When trials and adversity knock on your door, how do you respond? Are you a carrot, an egg, or a coffee bean?"
Think of this: Which am I?