Tôi có một người bạn hay ganh tị về những gì Chúa ban cho tôi và điều này làm cho tôi vô cùng khó chịu. Chẳng hạn, ai đó cho tôi một chiếc nhẫn đẹp làm quà thì bạn tôi nhận xét ngay như vầy “tôi ước gì có ai đó dâng cho tôi chiếc nhẫn.” Một phần của việc trở nên một người bạn tốt đó là phải chia sẻ niềm vui với nhau. Nhưng do thái độ của cô này như vậy nên sau này khi tôi được phước, tôi cảm thấy tốt hơn là không kể cho cô ta nghe.
Tôi cố gắng canh chừng lời nhận xét của tôi để không nói điều gì khơi dậy sự ganh tị và bất an của cô ta. Gặp cô ta trở thành một gánh nặng cho tôi và tiếc thay cuối cùng tôi phải lánh mặt cô ta.
Lòng đầy dẫy mà miệng nói ra. Chúng ta có thể nghe sự ganh tị phát ra từ miệng của người khác, và chúng ta cũng có thể nghe nó phát ra từ môi miệng chúng ta nếu chúng ta thật sự lắng nghe. Tôi quyết định là làm ơn cho tôi và không ganh tị ai khác, và tôi hy vọng bạn sẽ cùng tôi đeo đuổi lối sống thánh khiết này. Tham lam, ganh tị và ghen ghét đều gây ra giận dữ, và giận dữ thì không đề cao sự công chính mà Chúa ước ao.