Đời bất công quá! - Coi Chừng! Cơn Giận Đang Ở Trước Cửa

 Bạn có bao giờ xem bộ phim miền viễn Tây thời xưa có cảnh chàng cao-bồi được yêu cầu phải kiểm tra vũ khí của họ ngay tại cửa trước khi bước vào quán rượu không? Tôi có xem, và đây là cảnh hay để ứng dụng khi chúng ta nghĩ đến cơn giận.

Giận là thứ vũ khí chúng ta mang theo để chúng ta “nả” vào những ai mà sắp làm tổn thương chúng ta. Như các chàng cao-bồi kéo cò súng để tự vệ nếu người ta không kiểm tra vũ khí của họ ngay tại cửa thì chúng ta cũng liên tục trút cơn giận để tự vệ. Hãy hình thành thói quen có ý thức đó là trút hết cơn giận ngay tại cửa trước khi chúng ta bước vào nơi nào đó. Chúng ta đừng có mang nó theo khi chúng ta ra khỏi nhà mỗi ngày.



Hãy nói một cách có ý thức rằng “Tôi sẽ không giận khi ra khỏi nhà. Tôi sẽ mang theo tình thương, lòng thương xót và sự tha thứ và sẽ dùng nhiều những thứ này khi cần thiết.” Tôi thấy việc nói với chính mình như vậy rất hữu ích. Tôi có thể nói tốt về tôi mà cũng có thể nói xấu về tôi. Tôi có thể thuyết phục tôi nổi giận và liên tục giận dữ.

Hãy  học  nói  chuyện  với  bản  thân.  Hãy  nói  với  chính mình,  “Giận  thật  là  phí  thời  gian  và  không  đẹp  lòng Chúa nên mình sẽ chủ ý cho nó qua mau.” Tôi luôn nhắc mình rằng tôi sẽ làm ơn cho tôi khi tôi chọn bình an và không nổi giận. Có thể chúng ta không cảm thấy muốn làm điều đúng, nhưng chúng ta có thể chọn hoặc là sống đẹp lòng Chúa hoặc là làm đẹp lòng bản thân. Nếu húng ta chọn làm đẹp lòng Chúa thì chúng ta sẽ làm nhiều điều trái ngược với những gì chúng ta cảm thấy uốn làm. Tất cả chúng ta đều có những cảm giác, nhưng chúng ta không chỉ có cảm giác mà thôi. Chúng ta còn có ý chí tự do nữa và chúng ta có thể chọn điều nào là tốt nhất cho chúng ta.