Sự căm giận vốn hung dữ, và cơn giận như nước tràn ra; nhưng ai đứng nổi trước sự ghen ghét? Châm Ngôn 27:4 -BTT
Ganh tị là một điều khủng khiếp. Nó thường được ví là một “con quái vật mắt xanh.” Mà nó quả là vậy vì ganh tị gặm nhấm cuộc đời người nào mà mở lòng ra cho phép nó. Theo Châm Ngôn 27:4 ganh tị còn ghê tởm hơn là phẫn nộ và giận dữ. Ganh tị là một nan đề trầm trọng nên tôi thấy cần phải viết một chương về nó.
Jennifer để cả đời so sánh mình với người chị là Jacque; cả hai là chị em sinh đôi nhưng không giống nhau. Jacque sinh ra trước và có cá tính phóng khoáng, hoạt bát trong khi đó Jennifer thì nhút nhát và ít nói. Thay vì tìm phát triển khả năng của mình, Jennifer nhiễm thói lười biếng và ganh tị những gì mà chị của mình có được.
Tôi cho ganh tị là biếng nhác vì người đó không làm gì cả mà chỉ ngồi đó cảm thấy thương hại cho bản thân và bực bội với người khác có cái mà mình không có. Đúng là Jacque có tài hơn hẳn, nhưng Jennifer cũng có tài; tuy nhiên, chính việc cô ta cay đắng với người chị mình đã ngăn cô không nhận ra khả năng của mình. Rồi năm tháng trôi qua đáng lý mối quan hệ giữa hai chị em gần gũi và thân thiện hơn thì đằng này nó trở nên một sự cạnh tranh về phía Jennifer. Sự ganh tị đó đã để lại trong tấm lòng của Jennifer một bóng ma từ lúc tuổi niên thiếu. Jacque rất hạnh phúc và đầy sức sống nên cô không để ý gì đến thái độ chua chát của em mình, và chính điều này làm cho Jennifer lại càng nổi khùng thêm. Cô ta muốn chị mình lưu tâm đến tình trạng bất hạnh của cô và hơn nữa là cô muốn chị mình cũng bất hạnh theo. Thời gian trôi qua cả hai chị em lớn lên và có gia đình riêng, Jacque nhận ra cô có vấn đề, nhưng dù cô có cố gắng phát triển mối quan hệ gần gũi với chị của mình bao nhiêu đi nữa, nhưng cũng không kết quả gì cả. Hai chị em chỉ xã giao qua loa, nhưng vẫn còn có khoảng cách. Ai khác cũng cảm nhận cơn giận ngấm ngầm này và cả gia đình đều bị ảnh hưởng lây bởi sự bất an và ganh tị của cô gái này.
Cái vòng luẩn quẩn này phát sinh trong đời sống người ta như thế nào? Satan luôn rình mò để tìm cách gây ra xung đột giữa mọi người, đặc biệt giữa các thành viên gia đình. Có lẽ cha mẹ của Jennifer khen Jacque đã làm việc giỏi cùng lúc họ đã la rầy Jennifer vì đã gọi điện trễ, và satan đã dùng trường hợp đó để gieo hạt giống nghi ngờ bản thân và cay đắng. Có thể có hàng ngàn trường hợp khác nhau, nhưng hậu quả thì giống nhau. Khi chúng ta sống trong sự xung đột mà bắt nguồn từ ganh tị thì chúng ta đánh mất bình an, niềm vui và sự sống sung mãn mà Chúa muốn chúng ta hưởng.
Điều răn thứ mười mà Chúa ban cho Môise để dạy cho dân chúng đó là “Ngươi chớ tham muốn nhà cửa của người khác. Không được tham muốn vợ, tôi trai, tớ gái, bò lừa hay bất cứ thứ gì của người khác.” (Xuất 20:17). Điều răn này có nghĩa là chúng ta không nên ganh tị hay ghen tị bất cứ điều gì người khác có. Ganh tị là tội thuộc tấm lòng. Nó là thái độ ấp ủ xung đột và giận dữ, và nó mang lại sự chia rẽ. Chúa muốn chúng ta vui vẻ về chuyện người khác được phước, và cho đến khi chúng ta làm được vậy thì chúng ta mới nhận được điều chúng ta ao ước. Hoặc nếu chúng ta có nhận được điều chúng ta muốn, chúng ta cũng không thể hạnh phúc và thoả mãn với hiện tại vì chúng ta lúc nào cũng thấy người khác có cái gì đó mà mình không có và lại đâm ra thấy mình bất hạnh một lần nữa.
Sứ đồ Phaolô nói ông không tham vàng bạc hay áo gấm lụa là của ai (Công vụ 20:33). Ông thoả lòng làm những gì Chúa kêu gọi ông làm và thành người mà Chúa tạo dựng ông như vậy. Thoả lòng là một nơi phước lành để sống, nhưng ít ai thấy được và ít ai sống như vậy lâu được. Phaolô đã biết một bí quyết. Ông biết ông đang ở trong ý Chúa và rằng Chúa sẽ cung cấp cho ông đúng cái ông cần vào đúng lúc. Ông không sống thụ động, cũng không phải là không dám ước ao gì, nhưng ông là người có đức tin hoàn toàn nơi sự tốt lành và khôn ngoan của Chúa.
Giăng Báp-tít là một con người khác của Chúa cũng không có sự ganh tị. Kinh Thánh nói trong Giăng 3:25-27 rằng có sự tranh cãi nỗi lên giữa môn đồ của Giăng và môn đồ của Chúa Giê-su về giáo lý thanh tẩy. Giăng trước đây đã làm phép báp-tem cho người ta mà bây giờ các môn đồ Chúa Giê-su xuất hiện cũng làm phép báp-tem, và người ta đổ xô đến Chúa Giê-su. Chúng ta thấy rằng nguyên do ganh tị sẽ gây ra giận dữ và tranh chấp. Khi nghe tin này, Giăng nói, “Nếu thiên đàng không cho thì không ai nhận được điều gì.” Trong chính đời sống của tôi, khi tôi tranh chiến với sự ganh tị và cảm thấy nổi giận vì tôi không có điều mà người ta có, những câu Kinh Thánh này quả đã giúp đỡ tôi. Tôi liền nhận ra rằng nếu tôi tin cậy Chúa thì tôi phải tin rằng những gì Ngài ban cho tôi là thích hợp cho tôi và hoàn toàn sai lầm khi ganh tị với những gì mà Chúa đã ban cho người khác.
Chúa biết chúng ta rõ hơn là chúng ta biết mình, và chúng ta có thể vui vẻ thoả lòng nếu chúng ta tin rằng bởi
sự tốt lành của Chúa mà Ngài không bao giờ giữ lại điều gì tốt lành khỏi chúng ta khi đúng thời điểm. Sứ đồ Giacơ cho chúng ta biết sự xung đột (bất hoà và lộn xộn) và xích mích (cãi vã và xung khắc) bắt nguồn từ những ham muốn đang tranh chiến trong các chi thể của chúng ta. Chúng ta ganh tị và tham lam điều người khác có, và ham muốn của chúng ta không được thoả mãn. Sau đó chúng ta đâm ra ganh ghét, mà ganh ghét chính là giết người trong “mộng” (lòng). Giacơ nói người mà sôi sục sự ganh tị và giận dữ thì không thể nhận được sự thoả mãn và hạnh phúc mà họ tìm kiếm. Rồi Giacơ nói một ý trong câu này mà trở thành một câu Kinh Thánh “tủ” trong đời sống tôi: Anh em không có vì anh em không cầu xin. Giacơ 4:2
Chính những lời này đã phóng thích tôi khỏi sự bối rối vì chưa có những gì tôi muốn và đâm ra ganh tị về những gì người khác có. Tôi thấy rõ rằng nếu tôi muốn điều gì thì tôi phải xin Chúa điều đó và tin rằng nếu điều đó thích hợp cho tôi thì đúng lúc Ngài sẽ ban cho. Đối với Chúa thì Ngài không thiếu thứ gì cả. Có thể không phải lúc nào Ngài cũng ban cho chúng ta điều người khác có, nhưng Ngài luôn luôn cung cấp cho chúng ta cách dư dật nếu chúng ta tin cậy Ngài và thời điểm của Ngài trong đời sống chúng ta.
Tôi học được thêm rằng nếu Chúa không ban cho tôi điều tôi cầu xin, ấy là không phải vì Ngài giấu diếm gì tôi mà vì Ngài nghĩ tới điều gì đó tốt hơn và tôi nên thoả lòng chờ đợi điều tốt hơn đó. Trước khi biết được rằng “Anh em không có là vì không cầu xin”, lòng tôi đầy dẫy xung đột vì tôi sống theo xác thịt và cố gắng làm cho ý kiến và kế hoạch của tôi thành hiện thực. Tôi quyết định điều tôi muốn và làm ra vẻ là Chúa buộc phải ban cho tôi điều này. Trước đây tôi có thái độ quá là ấu trĩ và trẻ con. Ganh tị quả là hiểm độc.