Vua Saulơ quá giận dữ đến độ ông nhiều lần tìm cách giết Đa-vít, và cơn giận của ông là hậu quả của sự ganh tị mà đã ngấm ngầm qua nỗi sợ địa vị của ông rơi vào tay Đa-vít (1Sa 18:6-12). Saulơ quá giận đến độ có lần ông ném cây giáo vào người con trai của ông là Giô-na-than vì người con này và Đa-vít là bạn thân (1Sa 20:30-34). Chúng ta thấy được rằng cơn giận và ganh tị của ông biến thành cơn phẫn nộ và đã khiến cho ông thành một con người đầy bạo lực.
Có rất nhiều gương trong Kinh Thánh, nhưng chúng ta không muốn đọc về chuyện của người khác mà lại bỏ qua chính chuyện của mình. Bạn có ganh tị ai không? Bạn có cảm thấy nổi giận khi ai đó giỏi hơn bạn về lĩnh vực thể thao, công việc làm ăn hay bất kỳ lĩnh vực nào khác trong đời sống bạn không?
Thường thì chúng ta thấy cơn giận ló “cái vòi bạch tuộc” của nó tại các cuộc tranh tài thể thao. Ai cũng muốn thắng, nhưng khi mà chúng ta muốn thắng quá độ đến nỗi chúng ta đâm ra nổi khùng với những ai giỏi hơn chúng ta tức là chúng ta đã sai rồi. Tôi nhớ có chơi bóng chuyền cho đội bóng của hội thánh và chứng kiến các cơ đốc nhân chơi chẳng khác người đời vì quá ganh đua. “Cái vòi bạch tuộc” của cơn ganh tị đuổi theo mọi người nên chúng ta phải coi chừng.
Nếu bạn thấy mình ganh tị ai đó vì lý do nào đó, bạn có thể làm ơn cho mình bằng cách vượt thắng lòng ganh tị, vì thái độ ganh tị không mang lại cho bạn điều gì cả ngoại trừ đau khổ. Chúa có một kế hoạch độc đáo và đặc biệt cho mỗi một chúng ta. Chúng ta mỗi người mỗi khác, nhưng giá trị thì không khác. Biết được điều đó sẽ giúp chúng ta thoả mãn và bằng lòng với con người chúng ta và với những gì chúng ta có.