Một lần nữa mùa xuân tươi đẹp lại về với đất trời và ngày Tết cổ truyền lại đến với người Việt chúng ta. Nói đến Tết, quý vị là những người lớn tuổi chắc hẳn có nhiều kỷ niệm. Các bạn trẻ nếu sinh ra và lớn lên ở đây thì Tết lại là một kinh nghiệm khác. Nói đến Tết là nói đến bánh mứt, đến những lời chúc người người trao đổi cho nhau.
Nhưng điều đặc biệt nhất của ngày Tết là, đó là dịp để họp mặt gia đình, để hướng về những người thân yêu. Dù ở xa bao nhiêu, đến Tết chúng ta cũng muốn trở về. Dù cho cả năm không thư từ, không gọi điện thoại cho nhau, khi Tết đến chúng ta cũng dành thì giờ thăm hỏi nhau, gởi cho nhau những lời chúc tốt đẹp.
Khi còn nhỏ tôi rất thích Tết vì nhiều lý do. Ngoài lý do vì ngày Tết được mặc áo mới và được lì xì tiền mới, tôi còn thích Tết vì đó là những ngày chị em chúng tôi được thoải mái nhất. Trước hết, trong mấy ngày Tết chúng tôi không bị la rầy và chắc chắn là không bị đánh đòn. Không những thế, chúng tôi được bố mẹ, chú bác, cô dì lì xì những đồng bạc mới và nói với chúng tôi những lời dịu dàng, ngọt ngào. Chúng tôi không bị la mắng vì không làm việc nhà nhưng được tự do đi ra phố ăn quà, bất cứ hàng quà nào, hay thứ bánh kẹo nào thích chúng tôi đều có thể mua được vì có sẵn tiền trong túi và về nhà không bị ai hạch hỏi hay la mắng gì cả. Trong mấy ngày Tết, người lớn trong gia đình cũng vui vẻ, nói năng tử tế với nhau, không ai rầy rà hay gây gỗ với ai nên không khí trong nhà rất là thoải mái nhẹ nhàng.
Lúc đó tôi thường nghe người ta nói: “Vui như Tết,” hay là “Tử tế như ba ngày Tết” và trong tâm trí non nớt của tôi, tôi nghĩ, “Tết vui quá, mọi người tử tế với nhau quá, giá mà Tết cứ kéo dài mãi để mình được vui vẻ và để mọi người tử tế với nhau luôn thì thích biết bao nhiêu!” Khi Tết qua rồi, tôi tiếc lắm và thầm ước, phải chi ngày nào cũng là Tết thích quá, hoặc là mỗi năm Tết đến năm bảy lần thì vui biết mấy!
Thật ra, không phải chỉ những ngày đầu năm mới đặc biệt và đáng cho chúng ta cẩn thận trong cách xử sự với người chung quanh mà mỗi ngày trong năm, mỗi một ngày trong cuộc đời của mỗi chúng ta đều đặc biệt cả, vì đời sống là nối kết của những ngày đó. Có người đã nói, mỗi một ngày là món quà Đức Chúa Trời ban cho cuộc đời chúng ta (This day is a gift from God). Điều này thật đúng vì chúng ta không thể tự ban cho mình một ngày nào cả, sự sống đến từ Chúa và đời sống cùng năm tháng cũng là do Chúa ban cho. Kinh Thánh nói: “Mỗi buổi sáng thì lại mới luôn, sự thành tín Ngài là lớn lắm” (Ca thương 3:23). Nếu mỗi ngày là một phước lành, một món quà Chúa ban cho cuộc đời thì chúng ta phải sống trong ngày đó như thế nào để không phụ lòng Chúa và mang lại phúc lợi cho người chung quanh?
Chúng ta không phải đợi đến đầu năm, đến Tết mới vui vẻ, tử tế với nhau nhưng chúng ta có thể tử tế với nhau như ba ngày Tết mỗi ngày trong năm, vui vẻ với nhau quanh năm. Không ai cấm chúng ta điều đó cả. Vợ chồng có thể đối xử tử tế, nói năng dịu dàng ngọt ngào với nhau mỗi ngày trong năm, cha mẹ và con cái cũng có thể yêu thương, thông cảm, ngọt ngào với nhau mỗi ngày trong năm. Không ai nói rằng chúng ta không được tử tế với nhau quanh năm mà phải đợi đến Tết. Và thưa quý vị, nếu người trong gia đình đối xử với nhau bằng tình yêu thương, thông cảm, ngọt ngào, dịu dàng, tử tế quanh năm, mỗi một ngày trong năm, chúng ta sẽ thấy đời sống vui vẻ nhẹ nhàng và đáng sống biết là bao nhiêu.
Nhân dịp Tết đến, chúng tôi xin nói đến về những kỷ niệm giữa những người trong gia đình. Quý vị có biết rằng, mỗi một ngày chúng ta sống với người thân yêu là chúng ta đang tạo kỷ niệm cho mọi người chung quanh và sẽ để lại những kỷ niệm đó khi chúng ta ra đi không? Dù cho quý vị là người ít tình cảm, chỉ sống bằng lý trí, hoặc dù chúng ta là người ít nghĩ về quá khứ, không chú ý đến kỷ niệm, dù là có cá tính gì và dù muốn hay không, mỗi chúng ta đều đang tạo kỷ niệm và sẽ để lại nhiều kỷ niệm cho người thân trong gia đình. Chúng ta muốn cha mẹ, vợ, chồng, con cái và bạn bè thân yêu nhắc lại kỷ niệm gì về chúng ta? Dĩ nhiên ai cũng muốn người khác có những kỷ niệm tốt đẹp về mình, Nhưng chúng ta có đang tạo kỷ niệm đẹp với người thân trong gia đình không?
Trong một buổi họp mặt của một số sinh viên đại học nọ, các bạn trẻ được mời chia xẻ một vài kỷ niệm các bạn có trong gia đình cha mẹ. Các bạn lần lượt nói lên những kỷ niệm hoặc cảm nghĩ về gia đình của mình.
- Một anh nói: “Ba tôi là người nghiêm nghị, cứng rắn và lạnh lùng, tôi biết ông thương tôi nhưng tôi sợ ông lắm, vì tôi không bao giờ cảm nhận được tình thương đó.”
- Một anh khác nói: “Trong gia đình tôi, bữa cơm tối là giờ vui nhất, cả nhà quây quần, vừa ăn vừa kể lại những chuyện xảy ra trong ngày. Ba má tôi thường không nói nhiều nhưng chỉ yên lặng nghe chúng tôi nói với nhau rồi cười mà thôi.”
- Một cô lên tiếng: “Trong gia đình tôi thì khác, bố tôi nói giờ cơm là chỉ ăn chớ không được nói, ăn xong rồi mới nói. Vì luật đó, bữa cơm nào cũng nặng nề, mọi người chỉ muốn ăn cho mau rồi đi ra chỗ khác.”
- Một cô khác thì nhắc đến mẹ như sau: “Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, món gì bà nấu cũng khéo, nhưng khi gia đình ngồi lại bà hay than là nấu nướng mệt quá, mất thì giờ quá, v.v. . . Nên khi nào mẹ làm món gì đặc biệt là chị em tôi ngại lắm và ăn cũng không ngon vì phải nghe lời than van của bà.”
- Một anh sinh viên khác nói: “Mẹ tôi thì khác, bà không giỏi nấu nướng nhưng bà thích đọc sách, mẹ tôi hay kể những câu chuyện trong Kinh Thánh cho anh em chúng tôi nghe. Tôi không bao giờ quên được những buổi tối mẹ tôi kể chuyện Kinh Thánh rồi cầu nguyện cho chúng tôi trước khi chúng tôi đi ngũ. Đó là những kỷ niệm đẹp nhất trong gia đính tôi.”
Chúng ta là những ông cha bà mẹ trong gia đình, chúng ta thương con, sẵn sàng hy sinh mọi điều cho con, nhưng chúng ta có chắc là khi từ giã gia đình để tự lập, các con chúng ta sẽ mang theo với chúng những hình ảnh đẹp, những kỷ niệm ngọt ngào với cha mẹ không? Chúng ta có vui cười chơi đùa với con hay lúc nào cũng nghiêm nghị, cau có? Chúng ta thông cảm với những lỗi lầm vụng về của con, bao dung tha thứ con hay chúng ta bắt lỗi từng ly từng tí, buộc con việc gì cũng phải làm theo đúng ý mình, nếu không là chúng ta không chấp nhận, không bằng lòng?
Trong quan hệ vợ chồng cũng vậy, chúng ta cần tạo cho vợ chồng mình có những kỷ niệm đẹp với nhau. Những lời nói yêu thương, ngọt ngào ai cũng thích nhưng chúng ta lại ít muốn nói những lời đó với nhau. Trong cái xã hội có đầy dẫy những điều có thể gây tan vỡ cho hạnh phúc gia đình, chúng ta cần dành thì giờ cho nhau. Thỉnh thoảng vợ chồng cần bước ra những bận rộn hằng ngày để có thì giờ riêng với nhau, để làm một điều gì đó đặc biệt cho nhau. Chúng ta không cần phải chờ đến Tết, sinh nhật hay kỷ niệm ngày cưới mới tặng hoa, gởi thiệp, mới đưa nhau đi ăn, hoặc nhắc lại kỷ niệm cũ, chúng ta có thể làm những điều tốt đẹp đó bất cứ ngày nào. Ai cũng thích nhận được những điều ngạc nhiên thích thú người khác làm cho mình, sao chúng ta không làm cho vợ, chồng, con cái chúng ta, để rồi khi cuộc đời chấm dứt, chúng ta sẽ để lại cho người thân yêu những kỹ niệm êm đẹp và làm giương cho thế hệ mai sau?