Nếu dò xét, có thể tìm thấy Thượng Đế không?
THƯỢNG
ĐẾ là ai? Ngài như thế nào? Làm thế nào chúng ta biết chắc có Thượng
Đế? Ngài có từ bao giờ? Chúng ta có thể biết được Ngài không?
Ai
ai cũng hỏi những câu trên đây - hỏi người khác, hoặc tự hỏi mình, vì
khi chiêm ngưỡng thế giới quanh ta, chúng ta không thể không ngạc nhiên
về sự sáng tạo. Hằng ngày chúng ta trông thấy phép lạ của sự sống và
huyền nhiệm của sự chết, vẻ đẹp của cây cối trổ hoa và sự huy hoàng của
khung trời đầy ánh sao, nét hùng vĩ của núi non và sự mênh mông của biển
cả.
Ai đã dựng nên những điều ấy? Ai đã nghĩ ra định luật về trọng lực
để ràng buộc mọi vật vào vị trí thích đáng của chúng? Ai đã truyền lịnh
cho ngày và đêm vận chuyển đều đặn theo thời tiết?
Chỉ
có thể có một câu trả lời duy nhất là tất cả những việc này và những
việc khác là công trình của Đấng Tạo Hóa Chí Cao. Phải có một người vẽ
kiểu đồng hồ như thế nào thì cũng phải có một Đấng Tối Cao phác họa vũ
trụ chính xác thể ấy. Chúng ta gọi Đấng đó là Thượng Đế. Toàn thể nhân
loại đã quen thuộc với danh hiệu này. Từ lúc thơ ấu, chúng ta đã gọi tên
Thượng Đế. Kinh Thánh tuyên bố rằng Thượng Đế mà chúng ta nói đến,
Thượng Đế mà chúng ta ca ngợi, Thượng Đế nguồn ban ân phước, chính là
Thượng Đế tạo dựng nên thế giới này và đặt chúng ta vào đó.
Một
người vốn rất khôn ngoan là Benjamin Franklin đã nói: “Tôi sống đã khá
lâu, càng sống lâu, tôi càng thấy thêm nhiều bằng chứng mạnh mẽ rằng
Thượng Đế điều khiển các công việc của loài người”. Blaise Pascal, một
người khôn ngoan viết: “Nếu con người không được tạo ra vì Thượng Đế,
thì tại sao chỉ khi được ở trong Thượng Đế con người mới tìm thấy hạnh
phúc? Nếu con người đã được tạo ra vì Thượng Đế, tại sao con người chống
lại Thượng Đế?” Đây là nan đề của chúng ta.
Nhưng
bạn hỏi “Ngài là ai? Ngài ở đâu?” Tất cả chúng ta đều biết danh Ngài.
Chúng ta kêu cầu Ngài trong những giờ khó khăn, thử thách nghiêm trọng
nhất. Lắm người trong chúng ta luôn luôn suy tư đến Ngài trong những giờ
phút chúng ta thức tỉnh. Kẻ khác nói rằng họ không tin Ngài và Ngài
không thực hữu. Có kẻ lại nói rằng “Hãy giải thích cho tôi biết Thượng
Đế, may ra tôi sẽ tiếp nhận Ngài”.
Đối
với những ai đã quan tâm đến ý nghĩa của lịch sử thế giới mà còn thắc
mắc: “Thượng Đế như thế nào?” thì câu trả lời rất giản dị là: Thượng Đế
chính là Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúa Giê-xu đã đến cho nhân loại được thấy
Thượng Đế và trở thành Đấng Cứu Chuộc chúng ta thế nào, thì cũng vậy,
khi Ngài đã trở về trời rồi, Ngài cũng sai Đức Thánh Linh đến ngự trong
lòng kẻ tin Ngài, giúp họ sống sao cho thế gian vô tín cũng được nhìn
thấy Chúa Cứu Thế.
Nếu
đó là điều bạn cảm thấy, nếu trọn đời bạn đã nghe về Ngài và nói đến
Ngài nhưng vẫn còn chờ đợi người nào giải thích về Ngài cho mình rõ, rồi
bạn mới có thể đặt lòng tin nơi Ngài và chỉ một mình Ngài mà thôi, thì
chúng ta hãy tìm xem Kinh Thánh đã trình bày cụ thể về Ngài như thế nào.
Thượng Đế như thế nào?
Trong
giai đoạn quyết định này của lịch sử thế giới, mọi người đều phải tìm
cách giải đáp câu hỏi này: “Thượng Đế là ai?” Ai ai cũng nêu câu hỏi ấy
và tìm cách xác định câu trả lời. Mọi người phải biết chắc, không chút
nghi ngờ rằng Thượng Đế là ai. Và Ngài có khả năng thực hiện những gì?
Kinh Thánh chép: “Vì sự thật về Thượng Đế đã được giãi bày cho họ, chính
Thượng Đế đã tỏ cho họ biết” (Ro 1:19).
Căn
nguyên của mọi vấn đề làm chúng ta lo âu chính là vì thiếu hiểu biết về
Thượng Đế và không chịu vâng lời Ngài. Chính vì con người không biết rõ
kế hoạch của Thượng Đế nên thế giới bị xáo trộn. Chính vì con người
không bằng lòng học biết và vâng giữ luật pháp của Thượng Đế mà linh hồn
chúng ta đầy gánh nặng. Vì vậy chúng ta hãy học hỏi về Ngài càng nhiều
càng tốt.
Chúng
ta sẽ tìm đâu được sự hiểu biết này? Trong chúng ta ai có thể tỏ cho
biết chân lý? Tất cả chúng ta chẳng phải là những tạo vật hữu hạn sao?
Thượng Đế liệu có chỉ định người nào trên đất này với thẩm quyền tối hậu
để nói về Ngài không? Không có ai cả! Người duy nhất có thể làm điều
đó, đã sống cách đây hai ngàn năm, và đã bị chúng ta đóng đinh trên cây
thập tự! Vậy làm thế nào chúng ta học hỏi được?
Chúng
ta hỏi những học giả uyên bác, họ có thể cho chúng ta biết Thượng Đế là
hiện thân của mọi vật trong cõi thiên nhiên và đời sống; tất cả mọi
sinh vật đồng nhất với Thượng Đế; chính sự sống là biểu tượng của hữu
thể thiên thượng của Ngài. Họ sẽ nói bạn có thể nhìn thấy Thượng Đế
trong giọt nước vô cùng li ti cũng như trong khung trời bao la rộng lớn.
Hỏi
một triết gia thì ông ta sẽ bảo Thượng Đế là năng lực nguyên thủy và
bất di dịch đằng sau mọi tạo vật; Ngài là động cơ chính yếu làm cho thế
giới chuyển vận; Ngài là quyền năng vô thủy vô chung. Ông ta sẽ nói sự
sống và vẻ đẹp chúng ta thấy là biểu tượng của quyền năng lưu ra từ động
cơ đó theo một mạch kín.
Nếu
hỏi nữa, bạn sẽ được biết Thượng Đế là Đấng Tuyệt Đối, là mọi sự trong
mọi sự, và không ai có thể hiểu biết nhiều hơn về Ngài. Có nhiều định
nghĩa khác nhau về Thượng Đế. Tiến sĩ Akbar Haqq bảo rằng thoạt tiên
trong ý niệm về Thượng Đế tất cả mọi người đều theo độc thần chủ nghĩa.
Mỗi quốc gia, mỗi chủng tộc, mỗi gia đình, mỗi cá nhân đều cố giải thích
Đấng Cao Cả ở đằng sau vũ trụ. Trải mọi thời đại nhân loại đã cố gắng
tìm kiếm Đấng Tạo Hóa mà họ không biết, chỉ thấy công trình của Ngài.
Trong những lời giải thích trên đây, lời giải thích nào là đúng? Chúng
ta phải chấp nhận lý thuyết nào trong những lý thuyết vừa kể? Trong số
những vị tự nhận là có thẩm quyền này, chúng ta phải tin theo vị nào?
Như
chúng ta đã thấy trong chương trước, Thượng Đế đã tự bày tỏ về chính
mình Ngài trong quyển sách chúng ta gọi là Kinh Thánh. Nếu chúng ta tin
Kinh Thánh có sự mặc khải về Thượng Đế, thì tâm trí chúng ta có thể được
thỏa mãn hoàn toàn và tâm hồn chúng ta đã tìm được lời giải đáp chính
xác, chúng ta đang trên đường hiểu biết và nhận thức bản chất chân thật
của Thượng Đế.
Trong
Kinh Thánh, Thượng Đế tự bày tỏ về chính mình Ngài hằng trăm cách; nếu
chúng ta đọc Kinh Thánh chăm chú và đều đặn như đọc nhật báo, chúng ta
sẽ quen biết và thành thạo về Thượng Đế như chúng ta biết rành rẽ về các
nhân vật trong giới kịch trường.
Một
hạt kim cương có nhiều mặt như thế nào thì Thượng Đế cũng có vô vàn
phương diện để tự khải thị chính Ngài cho chúng ta thể ấy; dù viết bao
nhiêu pho sách vẫn chưa đủ. Vì vậy, với số trang có hạn, chúng ta chỉ có
thể đề cập đến bốn phương diện khải thị của Thượng Đế được xem là có ý
nghĩa hơn hết, chúng ta đáng phải luôn luôn khắc ghi vào tâm trí.
Thượng Đế là Thần Linh.
Thứ
nhất: Kinh Thánh tuyên bố rằng Thượng Đế là Thần Linh. Chúa Giê-xu, khi
trò chuyện với người đàn bà bên giếng thành Si-kha (một thành phố
Sa-ma-ri, ở giữa nước Do-thái) đã tuyên bố tỏ tường rằng: “Thượng Đế là
Thần Linh” (Gi 4:24).
Bạn
nghĩ gì khi nghe đến tiếng Thần? Hình ảnh nào hiện ra trong trí bạn? Có
phải bạn có cảm tưởng đó là một đám hơi tỏa bềnh bồng lơ lửng ngang bầu
trời? Thần có phải là nhân vật làm cho trẻ con sợ hãi không? Hay Thần
là một cái gì không có, vô hình dạng? Phải chăng đó là điều Chúa Giê-xu
muốn nói khi Ngài phán: “Thượng Đế là Thần Linh?”
Muốn
biết “thần linh” thực sự là gì và Chúa Giê-xu định bày tỏ điều gì khi
Ngài dùng chữ đặc biệt đó, chúng ta lại phải mở Kinh Thánh xem Lời Chúa
Cứu Thế phán sau khi sống lại: “Hãy rờ đến ta và xem, vì thần linh đâu
có thịt xương như ta” (Lu 24:39).
Do đó chúng ta có thể biết chắc rằng thần không có thân thể. Thần là
phản diện của thân thể. Tuy nhiên, thần có thân vị và quyền năng. Điều
này khó hiểu đối với chúng ta, vì chúng ta muốn tìm hiểu thần bằng trí
óc hữu hạn, trói buộc trong thân thể.
Là
con người bị tước bỏ cái nhìn vô hạn mà khởi thủy Thượng Đế đã ban cho
nhân loại, chúng ta không thể hiểu được sự vinh hiển và vĩ đại của Thần
Linh vốn cách xa chúng ta. Khi nghe tiếng “thần” lập tức chúng ta cố thu
hẹp “thần” theo tầm vóc của chúng ta, và làm cho “thần” thích hợp với
phạm vi nhỏ bé của tâm trí mình. Điều này giống như việc giải thích đại
dương mênh mông hùng vĩ, đáng sợ, cho một người chưa bao giờ thấy nguồn
nước nào lớn hơn một vũng bùn! Làm thế nào người đó có thể quan niệm
được biển cả không bến bờ? Chỉ thấy cái ao nông cạn sình lầy như thế,
làm sao người đó có thể dò thấu những vực sâu không đáy, sự sống huyền
bí, năng lực đột khởi, sự lôi cuốn không ngừng và sự dữ dội kinh hoàng
của bão tố đại dương hoặc vẻ đẹp tuyệt vời của biển cả yên lặng? Chỉ
thấy vũng bùn thì làm sao người đó biết được những điều bạn đang nói
đến? Bạn sẽ dùng lời lẽ thuyết phục nào để mô tả hùng lực của biển cả?
Làm sao bạn có thể khiến người ấy tin rằng thật có một kỳ quan như vậy?
So
với ví dụ trên, để hiểu điều Chúa Giê-xu bày tỏ khi Ngài phán: “Thượng
Đế là Thần Linh” quả là điều vô cùng khó khăn đối với chúng ta. Chúa
Giê-xu biết rõ điều đó! Trí óc Ngài không bị giới hạn như trí óc chúng
ta. Mắt Ngài không chăm chú vào vũng bùn của đời sống. Ngài biết rõ phạm
vi vô hạn của Thần, và Ngài ngự đến để giúp chúng ta hiểu biết phần nào
về công việc kỳ diệu, sự an ủi và sự bình an của Thần.
Chúng
ta biết rằng thần linh không bị giới hạn trong thân thể. Thần Linh
không bị hao mòn hoặc biến đổi như thân thể. Kinh Thánh tuyên bố rõ rằng
Thượng Đế chính là Thần Linh, Ngài không bị giới hạn bởi thân thể, hình
dạng, địa giới. Mắt trần chỉ chăm xem vật chất, tuyệt đối không thể đo
lường hay không thể nhận Ngài. Kinh Thánh cho chúng ta biết Thượng Đế
không bị giới hạn nên Ngài có thể đồng thời ở khắp mọi nơi, nghe mọi
lời, thấy mọi vật và biết mọi điều.
Vì
chúng ta không thể có quyền năng đó, nên chúng ta tìm cách giới hạn
Thượng Đế như chính chúng ta bị giới hạn. Chúng ta cố phủ nhận rằng
Thượng Đế không có quyền năng thực hiện những điều chúng ta không thể
làm được. Chúng ta tìm cách nói rằng vì chúng ta không thể ở khắp mọi
nơi cùng một lúc nên Thượng Đế cũng thế! Chúng ta giống như người kia
sau khi nghe nói về biển, bèn tìm đến bờ biển, lội xuống nước, lấy tay
vốc nước và nói: “A, tôi đã chinh phục được biển cả rồi! Tôi đã nắm lấy
được đại dương trong tay, và làm chủ đại dương!”. Đúng là người này đã
sở hữu một phần của đại dương, nhưng cùng một lúc, biết bao nhiêu người
trên bờ biển khác cũng đã lội xuống nước và cho rằng họ cũng làm chủ vài
giọt nước biển vậy. Hàng triệu người trên thế gian có thể đi xuống
biển, dùng tay hứng lấy nước biển. Họ có thể hứng bao nhiêu nước tùy
thích, tùy nhu cầu, nhưng biển vẫn không thay đổi. Cảnh hùng vĩ và sức
mạnh của biển vẫn thế, sự sống dưới đáy biển không sao dò được, chẳng
biến cải chút nào, mặc dầu biển cả đã thỏa mãn nhu cầu của mọi người
tiếp xúc với nó.
Thượng
Đế cũng vậy. Ngài ở mọi nơi cùng một lúc, chú ý đến những lời cầu
nguyện của mọi người nhơn danh Chúa Cứu Thế, thực hiện những điều kỳ
diệu, ràng buộc các vì sao vào vị trí của chúng, khiến cây mọc vươn lên
qua lòng đất và cá lội giữa biển khơi. Thượng Đế không bị giới hạn. Sự
thông sáng Ngài vô tận. Sức mạnh Ngài vô biên. Lòng yêu thương Ngài
không bờ bến. Sự khoan thứ Ngài vô hạn định.
Nếu
bạn đang tìm cách giới hạn Thượng Đế, xin hãy dừng lại! Đừng thử hạn
chế chính Ngài hoặc những công trình của Ngài vào một địa điểm hay một
không gian duy nhất. Bạn sẽ không bao giờ đủ can đảm thay đổi sự vận
hành của mặt trăng, chặn đứng không cho quả đất xoay quanh trục của nó.
Như vậy, tìm cách giới hạn Thượng Đế là Đấng Sáng Tạo và Kiểm Soát tất
cả những kỳ quan đó, quả là điên rồ cùng cực biết bao!
Tôi
nhớ ơn mẹ tôi đời đời vì nhiều điều, song có một ân phước bền vững hơn
hết mà mẹ tôi đã truyền vào đời sống tôi, ấy là lúc lên mười mẹ dạy rằng
“Thượng Đế là Thần Linh, vô thủy, vô chung, đời đời và không thay đổi”.
Định nghĩa này về Thượng Đế đã gắn liền với tôi trong suốt cuộc sống và
nếu người nào nhận thức được rằng “Thượng Đế là Thần Linh, vô thủy, vô
chung, đời đời, bất biến” người ấy sẽ thắng được sự cám dỗ muốn hạn chế
Ngài, thắng được mọi ý tưởng hoài nghi về khả năng của Ngài làm những
việc mà chính bạn không thể làm được.
Sở
dĩ người ta nghi ngờ Kinh Thánh không phải chính là lời của Thượng Đế
vì không chịu thừa nhận Ngài làm được bất cứ việc gì mà họ chẳng làm
được. Nếu bạn chưa tin chắc Kinh Thánh do Thượng Đế soi dẫn, hãy trở về
đọc Kinh Thánh. Hãy đọc Kinh Thánh giống như một người suốt đời chỉ thấy
vũng bùn và bây giờ lần đầu tiên đứng đối diện với đại dương. Có lẽ bây
giờ bạn mới cảm biết lần đầu tiên về quyền năng vô hạn của Thượng Đế.
Có lẽ bây giờ bạn mới hiểu Ngài thật là Đấng nào. Vì nếu Thượng Đế là
Thần Linh như Chúa Giê-xu đã tuyên bố thì các vấn đề thiên hựu, quyền
cao cả của Thượng Đế trong công việc loài người, và sự soi dẫn những
người chép Kinh Thánh không còn là những thắc mắc nữa. Một khi bạn hiểu
được Thượng Đế thực sự là ai, thì mọi việc được an bài.
Thượng Đế là một Thân vị.
Thứ
hai: Kinh Thánh bày tỏ rằng Thượng Đế là một Thân vị. Trong suốt Kinh
Thánh có những câu: “Thượng Đế yêu thương”, “Thượng Đế phán”, “Thượng Đế
hành động”. Thượng Đế có mọi đặc tính mà chúng ta cho rằng một thân vị
phải có. Thân vị phải có cảm giác, suy nghĩ, ước ao, mong muốn và có thể
bày tỏ cá tính của mình.
Trên
thế gian này, chúng ta giới hạn cá tính vào thân thể. Trí óc hữu hạn
của chúng ta không thể nhìn thấy được cá tính nào không biểu lộ qua thịt
và xương. Chúng ta biết rằng cá tính của mình sẽ không luôn luôn mặc
lấy thân thể, vì lúc chết, cá tính mình sẽ rời bỏ thân thể để tiến về
những mục đích đang đợi chờ. Chúng ta biết tất cả những điều đó - tuy
rất khó cho chúng ta chấp nhận như vậy.
Giá
như chúng ta đều nhận biết rằng cá tính không sao đồng nhất với vật
thể, thì đó quả là một mặc khải kỳ diệu! Thượng Đế không bị hạn chế bởi
một thân thể, tuy nhiên Ngài vẫn là một thân vị. Ngài cảm giác, suy
nghĩ, yêu thương, tha thứ và chia xẻ những vấn đề rắc rối và nỗi lo buồn
chúng ta gặp phải.
Thượng Đế Thánh Khiết và Công Chính.
Thứ
ba: Kinh Thánh tuyên bố rằng Thượng Đế không những chỉ là Thần, là Thân
vị, mà còn là Đấng Thánh Khiết và Công Nghĩa. Thượng Đế đã bày tỏ rằng
Ngài là Thượng Đế Chí Thánh. Ngài hoàn toàn trọn lành và tuyệt đối về
mọi phương diện. Ngài thánh khiết không thể dung chịu cuộc sống tội lỗi.
Ngài là Thượng Đế Chí Thánh và Trọn Lành.
Giá
như chúng ta có thể thấy hình ảnh chân thật về sự công nghĩa và oai
nghiêm của Ngài thì cuộc sống cá nhân và quốc gia của chúng ta sẽ thay
đổi biết bao! Giá như chúng ta có dịp nhận biết vực sâu bao la chia cách
người không công nghĩa với sự công nghĩa hoàn hảo của Thượng Đế, thì
thế giới sẽ biến cải trong đầu hôm sớm mai! Kinh Thánh tuyên bố rằng
Ngài là Sự Sáng, trong Ngài chẳng có sự tối tăm, và Ngài là Đấng Tối Cao
không khuyết điểm, không tì vết.
Đây
cũng là một ý niệm mà loài người bất toàn không thể hiểu được. Vì đầy
dẫy tội lỗi và yếu hèn, chúng ta khó có thể tưởng tượng nổi sự thánh
khiết tuyệt vời của Thượng Đế - nhưng nếu muốn hiểu biết Kinh Thánh và
được lợi ích nhờ Kinh Thánh thì chúng ta phải nhìn nhận sự thánh khiết
của Ngài.
Từ
đầu chí cuối Kinh Thánh nhấn mạnh đến vực sâu chia cách con người bất
toàn với Thượng Đế Trọn Lành. Chúng ta thấy điều đó trong việc phân chia
nơi đền tạm và đền thờ của dân Do-thái thành nơi thánh và nơi chí
thánh. Điều đó cũng được bày tỏ trong của tế lễ mà tội nhân phải cung
hiến nếu muốn đến gần Thượng Đế. Ý niệm này được nhấn mạnh trong việc
thiết lập một chức tế lễ đặc biệt để làm trung gian giữa Thượng Đế và
dân Do-thái, trong các luật lệ của sách Lê-Vi Ký liên quan đến sự ô uế.
Chúng ta thấy điều này trong các lễ hội của dân Do-thái và trong sự cô
lập của họ ở xứ này. Sự thánh khiết của Thượng Đế chi phối mọi nguyên
tắc khác của Ngài.
Kinh
Thánh tuyên bố rằng vương quyền của Thượng Đế được thiết lập trên căn
bản thánh khiết của Ngài. Vì Thượng Đế là Đấng chí thánh và con người là
kẻ ô uế nên có một khoảng cách rộng lớn giữa Thượng Đế và tội nhân
không chịu ăn năn. Kinh Thánh cho chúng ta biết những sự bất kính của
chúng ta ngăn cách chúng ta với Thượng Đế - ngăn cách hoàn toàn, đến nỗi
chúng ta không thấy mặt Ngài và Ngài sẽ không nghe tiếng chúng ta kêu
cầu Ngài. Tác giả Thi-Thiên nói: “Nếu lòng tôi có chú về tội ác, ắt Chúa
chẳng nghe tôi” (Thi 66:18).
Tác giả lại nói: “Mắt Thượng Đế đoái xem người công bình, lỗ tai Ngài
nghe tiếng kêu cầu của họ... Thượng Đế... làm thỏa nguyện mọi người kính
sợ Ngài, cũng nghe tiếng kêu cầu của họ và giải cứu cho” (34:15 145:18,19).
Thượng
Đế quá tinh khiết nên không thể nhìn xem tội ác mà khen chuộng được.
Ngài quá thánh thiện nên không thể giao thiệp với tội lỗi. Trước khi tội
lỗi xen vào trong nhân loại, Thượng Đế và con người có sự thông công
với nhau. Giờ đây sự thông công ấy đã bị gián đoạn; và ngoài Chúa Cứu
Thế Giê-xu ra không còn một sự giao thông nào giữa Thượng Đế và con
người. Chỉ bởi Chúa Cứu Thế Giê-xu, con người mới có thể tái lập sự
thông công với Thượng Đế. Người ta nói mọi con đường đều dẫn đến Thượng
Đế. Nhưng Chúa Giê-xu nói: “Ta là Con đường, Chân lý và Nguồn sống. Nếu
không nhờ ta, không ai được đến với Cha” (Gi 14:6). Ngài cũng phán: “Ta là cái cửa, ai vào cửa này sẽ được cứu rỗi, tự do đi lại và tìm gặp đồng cỏ xanh tươi” (10:9).
Con
người vốn là một tội nhân, không thể thay đổi địa vị của mình, không
thể dùng miệng lưỡi tội lỗi mà kêu nài đến tai thánh khiết của Thượng
Đế. Nếu Thượng Đế không vì lòng thương xót vô hạn mà sai Con Ngài là
Chúa Cứu Thế Giê-xu xuống thế gian, để bắc cây cầu qua vực sâu này thì
con người chắc phải bị hư mất đời đời.
Sự
thánh khiết của Thượng Đế cho chúng ta thấy lý do khiến Chúa Cứu Thế
phải chịu chết. Sự thánh khiết đòi hỏi tội lỗi phải bị trừng trị đúng
mức; nhưng vì lòng yêu thương, Ngài đã sắm sẵn Chúa Cứu Thế Giê-xu để
trả giá cho tội lỗi và ban sự cứu rỗi cho con người. Vì Thượng Đế chúng
ta thờ phượng là Thượng Đế thánh khiết, trong sạch, công bình, nên Ngài
đã sai Con Một của Ngài đến để giúp chúng ta có thể đến gần Ngài. Nhưng
nếu chúng ta không quan tâm đến ơn cứu giúp của Thượng Đế đã ban cho,
nếu không chịu vâng theo luật pháp Ngài đã ban hành, thì chúng ta không
thể cầu xin Ngài thương xót khi án phạt xứng đáng giáng trên mình.
Thượng Đế là tình yêu.
Thứ
tư: Thượng Đế là tình yêu. Cũng như các đặc tính khác của Thượng Đế,
nhiều người không đọc Kinh Thánh không thể hiểu được ý nghĩa câu:
“Thượng Đế chính là tình yêu” (IGi 4:8).
Chính
chúng ta đã không thật biết mình muốn nói gì khi dùng hai chữ tình yêu.
Trong ngôn ngữ của chúng ta, danh từ này đã bị lạm dụng nhiều hơn cả.
Chúng ta dùng danh từ tình yêu để diễn tả những mối liên hệ hèn mạt cũng
như cao quý hơn hết của con người. Chúng ta nói mình “yêu” nghệ thuật,
“yêu” văn chương, “yêu” du lịch, “yêu” sô-cô-la, “yêu” chiếc xe mới,
thậm chí chúng ta nói rằng chúng ta “yêu thương” kẻ lân cận. Nhưng phần
nhiều chúng ta chỉ nói mà không làm. Thảo nào chúng ta không có một ý
niệm chính xác về điều Kinh Thánh muốn nói khi chép: “Thượng Đế là tình
yêu”.
Chúng
ta đừng lầm lạc suy nghĩ rằng vì Thượng Đế là tình yêu nên mọi việc sẽ
diễn ra êm đềm, đẹp đẽ, hạnh phúc và sẽ không bị trừng phạt về tội lỗi
mình. Sự thánh khiết của Thượng Đế đòi hỏi mọi tội lỗi phải bị trừng
phạt, nhưng tình yêu của Ngài sắm sẵn kế hoạch và phương pháp để cứu
chuộc con người tội lỗi. Tình yêu của Thượng Đế đã chuẩn bị thập tự giá
để nhờ đó con người được tha tội và thanh sạch. Chính tình yêu của
Thượng Đế đã đưa Chúa Giê-xu đến thập tự giá!
Chớ
bao giờ nghi ngờ tình yêu vĩ đại của Thượng Đế, vì yêu là một phần bất
diệt của Ngài, cũng như sự thánh khiết của Ngài vậy. Dù tội lỗi của bạn
có đen tối đến thế nào chăng nữa, Thượng Đế vẫn yêu bạn. Nếu không bởi
tình yêu của Thượng Đế, chẳng một người nào trong chúng ta có cơ hội
được hưởng phước cứu rỗi trong đời sau. Nhưng Thượng Đế là tình yêu, và
Ngài yêu chúng ta mãi mãi. “Nhưng Thượng Đế đã chứng tỏ tình yêu thương
Ngài đối với chúng ta, khi Chúa Cứu Thế chịu chết thay chúng ta là người
tội lỗi” (Ro 5:8).
Ngôn
ngữ của loài người có thể bày tỏ đến mức nào thì các lời hứa về sự yêu
thương và tha thứ của Thượng Đế cũng thiết thực, chắc chắn và tích cực
chừng ấy. Nhưng điều đó chẳng khác nào diễn tả đại dương, vì nếu thật sự
chưa thấy đại dương, thì không thể hiểu được vẻ đẹp toàn vẹn của đại
dương được. Tình yêu thương của Thượng Đế cũng vậy. Nếu bạn chưa thật sự
tiếp nhận và nếm trải tình yêu thương ấy, nếu bạn chưa thật sự được hòa
hợp với Thượng Đế, không ai có thể diễn tả cho bạn rõ những điều kỳ
diệu của tình yêu thương ấy.
Đây
không phải là điều bạn có thể thực hiện bằng tâm trí. Trí não giới hạn
của bạn không thể hiểu thấu những gì vĩ đại như tình yêu của Thượng Đế.
Trí não bạn khó có thể giải thích được tại sao một con bò cái đen có thể
ăn cỏ xanh và cho sữa trắng - nhưng bạn lại uống sữa và được bổ dưỡng
cách dễ dàng. Trí não bạn không thể lý luận suốt cả những tiến trình
tinh tế của một hạt giống nhỏ và dẹp khi đem gieo xuống đất, trở thành
một đám dây sinh ra những trái dưa hấu đỏ và ngọt, nhưng bạn lại ăn và
thưởng thức hương vị của chúng một cách dễ dàng! Trí não bạn không thể
giải thích điện lực tạo ra ánh sáng cho bạn đọc sách ngay lúc này đây,
nhưng bạn biết rằng có điện và điện đã giúp bạn đọc sách!
Bạn
phải tiếp nhận Thượng Đế bằng đức tin - đức tin trong Con Ngài là Chúa
Cứu Thế Giê-xu. Khi điều này xảy ra, bạn không còn nghi ngờ gì nữa. Bạn
khỏi cần tự vấn rằng Thượng Đế có ở trong lòng mình hay không, vì chính
bạn biết được điều đó.
Khi
người ta hỏi tôi làm sao biết chắc Thượng Đế thật sự là ai, tôi liên
tưởng đến một cậu bé thả diều. Hôm đó trời rất đẹp, rất tiện thả diều,
gió hiu hiu và trên trời những cụm mây lớn trôi nhanh. Diều lên cao, cao
mãi cho đến khi bị mây che.
Một người hỏi cậu bé: “Em đang làm gì đó?”
Em trả lời: “Dạ, đang thả diều”.
Người kia nói: “Em thả diều thật à? Làm sao em biết chắc là em đang thả diều? Em đâu có trông thấy nó.”
Cậu
bé đáp: “Thưa không! tuy em không trông thấy diều, nhưng lúc nào em
cũng cảm thấy dây giựt, và như vậy em biết chắc rằng diều còn đang bay”.
Đừng
mong ai khác chỉ cho mình thấy Thượng Đế. Hãy tự tìm kiếm Ngài, và nhờ
sự rung động ấm áp trên đường tơ lòng bạn, bạn sẽ biết rằng chắc chắn
Ngài hiện hữu.