Nhiều năm về trước, một ủy viên chấp hành khá cao tuổi của Công ty Dầu lửa đã đưa ra một quyết định sai lầm làm công ty thiệt hại hơn 2 triệu đôla. John D. Rockefeller lúc đó là người đứng đầu tập đoàn này. Vào cái ngày đen tối mà tin tức khủng khiếp trên được lan truyền ra, hầu hết các nhân viên và ủy viên khác của công ty đều lo lắng và muốn tránh mặt Rockefeller, không ai muốn bị liên lụy gì.
Chỉ trừ có một người, đó chính là ủy viên đưa ra quyết định sai lầm kia. Ông ta là Edward T. Bedford. Rockefeller ngay hôm ấy hẹn gặp Bedford và Bedford rất đúng giờ. Ông ta đã sẵn sàng nghe một "bài diễn thuyết" nghiệt ngã từ Rockefeller.
Khi Bedford bước vào phòng Rockefeller, ông vua dầu lửa đang ngồi cạnh bàn, bân rộn viết bằng bút chì lên một t ờ giấy. Bedford đứng yên lặng, không muốn phá ngang. Sau vài phút, Rockefeller ngẩng lên.
Khi Bedford bước vào phòng Rockefeller, ông vua dầu lửa đang ngồi cạnh bàn, bân rộn viết bằng bút chì lên một t ờ giấy. Bedford đứng yên lặng, không muốn phá ngang. Sau vài phút, Rockefeller ngẩng lên.
A, anh đấy hả, Bedford?- Rockefeller nói rất bình tĩnh- Tôi nghĩ là anh đã nghe tin những tổn thất của công ty chúng ta rồi chứ?
Bedford đáp rằng ông đã biết rồi.
Bedford đáp rằng ông đã biết rồi.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều này- Rockefeller nói- Và trước khi tôi nói chuyện với anh, tôi đã ghi ra đây vài dòng. Sau này, Bedford kể lại cuộc nói chuyện của ông với Rockefeller như sau: Tôi thấy rõ dòng đầu tiên của tờ giấy mà ông chủ đã "viết vài dòng" là: "Những ưu điểm của Bedford". Sau đó là một loạt những đức tính của tôi, kèm theo là miêu tả vắn tắt rằng tôi đã giúp công ty đưa ra quyết định đúng đắn được 3 lần và giúp công ty kiếm được gấp nhiều lần số tiền tổn thất lần này.Tôi không bao giờ quên bài học ấy. Trong nhiều năm sau, bất kỳ khi nào tôi định nổi cáu với người khác, tôi đều bắt mình phải ngồi xuống, nghĩ và viết ra một bảng liệt kê những ưu điểm của người đó, dài hết sức có thể. Khi tôi viết xong bản đó thì thường tôi cũng thấy bớt cáu rồi.Không biết là thói quen này đã giúp tôi bao nhiêu lần tránh được những sai phạm tôi có thể có: đó là nổi cáu một cách mù quáng với người khác.Tôi biết ơn ông chủ tôi vì thói quen này, và bây giờ tôi giới thiệu nó cho tất cả các bạn.
Một tiếng gõ cửa lớn vang lên. Cậu bé ra mở cửa. Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện trong một bộ quần áo nhàu nát. Anh ta cười và trên tay mang một chiếc giỏ đầy thức ăn cho ngày lễ Tạ Ơn.
Cả gia đình rất đỗi ngạc nhiên. Người đàn ông nói: "Món quà này từ một người biết các bạn đang cần và mong muốn các bạn hiểu rằng các bạn được quan tâm và yêu mến." Lúc đầu ông bố không muốn nhận, nhưng người đàn ông nói: "Tôi chỉ là người mang đến hộ." Và anh ta đặt chiếc giỏ vào tay cậu bé đang đứng gần cửa rồi quay đi.
Vào giây phút đó, cuộc đời của cậu bé đã thay đổi vĩnh viễn. Qua hành động đơn giản của lòng tốt đó cậu hiểu rằng có nhiều người kể cả 'những người không quen biết' - thật sự quan tâm. Cậu cảm thấy biết ơn vô hạn và hứa với lòng mình rằng một ngày nào đó cậu sẽ tặng cho những người khác bằng cách tương tự. Vào năm 18 tuổi, chàng trai trẻ bắt đầu thực hiện lời hứa. Với thu nhập ít ỏi của mình, anh chạy đi mua thức ăn, rau quả và bánh kẹo, không phải cho bản thân mà cho hai gia đình nghèo mà anh biết là họ rất cần. Anh lái xe đi tặng những giỏ thức ăn trong bộ quần áo cũ như thể anh là người đi giao hàng. Khi anh đến căn nhà dột nát đầu tiên, anh gặp một người phụ nữ nhìn anh đầy vẻ nghi ngờ. Cô ta có sáu đứa con.
Chàng trai trẻ nói: "Tôi mang hộ những thứ này đến cho bà." Anh mang ra những giỏ thức ăn và bánh kẹo. Người phụ nữ sửng sốt, còn lũ trẻ thì reo lên sung sướng! Bà mẹ trẻ ôm lấy chàng trai và hôn anh ta. Cô ta lắp bắp: "Anh đúng là món quà của Thượng đế. Thượng đế đã phái anh đến!"
"Không, không" - chàng trai nói - "tôi chỉ là người giao hàng. Đây là món quà từ một người bạn." Anh chìa cho người phụ nữ một mẫu giấy trên đó viết: "Đây là lời nhắn gửi từ một người bạn. Bạn và gia đình bạn xứng đáng có nó. Hãy biết rằng bạn được thương yêu. Và một ngày nào đó, nếu bạn có cơ hội, hãy làm điều tương tự đối với những người khác."
Chàng trai trẻ tiếp tục mang những giỏ thức ăn cho nhiều người khác. Anh cảm thấy vui sướng và tràn đầy lòng thương yêu. Mỗi lần anh quay ra từ một căn nhà, anh cảm thấy rất xúc động. Khi ngoáy đầu nhìn lại những gương mặt tươi cười của những người anh giúp đỡ, anh cảm thấy 'cái ngày khủng khiếp' trong quá khứ đã dẫn dắt anh đến một cuộc sống đầy ý nghĩa.
Chắc các bạn cũng muốn biết chàng trai trẻ trong câu chuyện trên là ai và hiện có đang tiếp tục thực hiện lời hứa của mình hay không. Chàng trai trẻ đó chính là Anthony Robbins, 39 tuổi, hiện là người sáng lập và chủ tịch của Anthony Bobbins Companies, một công ty nổi tiếng ở Mỹ trong lĩnh vực tư vấn, phát triển tài năng. Robbins đã tư vấn về phát triển tài năng cho rất nhiều lãnh đạo cấp cao ở các công ty như IBM, AT&T, American Express, Mc Ronnell-Douglas và US Army cũng như nhiều câu lạc bộ thể thao chuyên nghiệp như Los Angeles Dodgers, Los Angeles Kings và nhiều vận động viên đoạt huy chương vàng Olympic.
Với ước nguyện của mình, anh luôn luôn dành nhiều thời gian, công sức và tiền bạc để giúp đỡ nhiều người vượt qua khó khăn và số phận khắc nghiệt. Năm 1991, anh thành lập Tổ chức từ thiện Anthony Robbins để giúp những trẻ em khuyết tật, những người vô gia cư, những người già. Cho đến nay, với thu nhập hàng năm lên đến hơn 1 triệu USD, Anthony Robbins vẫn cùng những người thân trong gia đình và cả một đội ngũ đông đảo những người tình nguyện đi tặng những món quà cho hơn 10.000 gia đình trong 400 cộng đồng khác nhau ở Mỹ và Canada.
Cuộc sống là một món quà, và tất cả chúng ta khi có khả năng phải nhớ rằng chúng ta có trách nhiệm cho lại những người khác. Hãy cùng nhau giúp những người kém may mắn hơn có được những gì tốt hơn trong cuộc sống. Đó chính là lời nhắn gửi từ một người bạn.
Sưu tầm