Một người có bốn người con. Ông muốn các con ông không vội vã đoán xét mọi sự việc. Vì vậy ông sai các con ông thay phiên nhau đi tìm và quan sát cây lê ở rất xa.
Người con cả đi vào lúc mùa đông, người con thứ hai đi vào lúc mùa xuân, người con thứ ba đi vào lúc mùa hè và người con út đi vào mùa thu.
Khi các con đều đã đi và trở về thì ông gọi các con đến và mô tả điều mà họ đã nhìn thấy.
Người con cả nói cái cây xấu xí, cong queo và khẳng khiu.
Người con thứ hai nói rằng cây phủ đầy những chồi xanh và đầy hứa hẹn.
Người con thứ ba không đồng ý; cậu nói rằng cây đầy hoa và mùi hoa rất thơm và trông rất đẹp, đó là cái cây xinh đẹp nhất mà cậu thấy từ trước đến nay.
Người con út không đồng ý với các anh mình; cậu nói cây trĩu những quả chín, đầy sự sống.
Người cha giải thích với các con rằng các cậu đều nói đúng bởi vì mỗi người trong số họ thấy chỉ mỗi mùa trong sự sống của cây.
Ông nói các con rằng các con không nên đoán xét một cái cây hay một con người bởi một lúc nào đó, và điều cần thiết đó là họ là ai và sự thỏa lòng, sự vui mừng và tình yêu đến từ sự sống chỉ có thể được đo lường vào lúc cuối cùng khi tất cả các mùa đã đi qua. Nếu các con bỏ cuộc khi lúc đó là mùa đông thì con sẽ đánh mất những điều đầy hứa hẹn vào mùa xuân của các con, vẻ đẹp mùa hè của các con và sự hoàn thành và mùa thu của các con.
Bài học đạo đức
Đừng để nỗi đau của một mùa hủy diệt hết niềm vui của tất cả phần còn lại của cuộc đời.
Đừng đoán xét cuộc sống bởi một mùa khó khăn.
Bền chí qua những lúc khó khăn và thời điểm tốt đẹp hơn chắc chắn sẽ đến một lúc nào đó hay trễ một chút.
************************
There was a man who had four sons. He wanted his sons to learn not to judge things too quickly. So he sent them each on a quest, in turn, to go and look at a pear tree that was a great distance away.
The first son went in the winter, the second in the spring, the third in summer, and the youngest son in the fall. When they had all gone and come back, he called them together to describe what they had seen.
The first son said that the tree was ugly, bent, and twisted.
The second son said no it was covered with green buds and full of promise.
The third son disagreed; he said it was laden with blossoms that smelled so sweet and looked so beautiful, it was the most graceful thing he had ever seen.
The last son disagreed with all of them; he said it was ripe and drooping with fruit, full of life and fulfillment.
The man then explained to his sons that they were all right, because they had each seen but only one season in the tree's life.
He told them that you cannot judge a tree, or a person, by only one season, and that the essence of who they are and the pleasure, joy, and love that come from that life can only be measured at the end, when all the seasons are up. If you give up when it's winter, you will miss the promise of your spring, the beauty of your summer, fulfillment of your fall.
Moral lessons:
Don't let the pain of one season destroy the joy of all the rest.
Don't judge life by one difficult season.
Perseve re through the difficult patches and better times are sure to come some time or later
Chuyển ngữ
Deborah