Không ngần ngại cô nói: “tôi sẽ xin sự bình an”. Một giọt nước mắt lớn chảy dài trên má cô khi cô nói cho chúng tôi biết về cái chết của bà ngoại thân yêu của cô vài ngày trước đây.
Khi cô kể câu chuyện của mình, cô nói không có ai trong gia đình mình, không ai trong gia đình cô tin Chúa, kể cả cô. Cô gái hầu bàn của chúng tôi không khước từ Chúa một cách có ý thức. Cô chưa bao giờ nghe nói về Ngài cả. Tất cả điều cô biết là cô cảm nhân được một sự bất an sâu xa. Cô gái trẻ này không biết làm cách nào để giải quyết sự giao động trong lòng hay nguyên nhân của điều này là gì? Giống như nhiều người, cô sống ngày này qua ngày kia, không có một mục đích, hay một ý nghĩa cho cuộc đời của mình.
Người đàn bà này tiêu biểu cho nhiều người trong xã hội của chúng ta ngày hôm nay, họ có thể không mô tả sự trống rỗng mà họ cảm nhận là sự thiếu bình an. Có vài người dùng những chữ như là “tôi cảm thấy thật cô đơn”. Có người khác thì nói "nếu như chồng hay vợ yêu tôi nhiều hơn, tôi sẽ hạnh phúc, hay nếu như tôi được thành công trong nghề nghiệp của tôi, nhưng tất cả những điều này là những dạng khác nhau của một vấn đề. Có một điều gì đó không ổn, tôi không sung sướng, tôi không có sự bình an, có điều gì sai trật với tôi vậy".
Xã hội của chúng ta đỗ trên chúng ta những sứ điệp dường như trả lời cho câu hỏi này. Nếu như bạn thon hơn một chút, ăn mặc đẹp hơn, lái một chiếc xe cho Jaguar, sống trong một căn nhà đẹp hơn, kiếm được nhiều tiền hơn. Danh sách này còn dài nữa…Nhưng không có câu trả lời nào đưa ra bởi xã hội có thể cung ứng một cách lâu dài,và thỏa đáng điều chúng ta cần một cách tuyệt vọng.
Cô gái hầu bàn nói đúng, đa số chúng ta cảm nhận một cách mạnh mẽ là chúng ta cần một điều gì thêm nữa, và chữ để diễn tả đầy đủ điều này là sự bình an. Nhưng bạn không bao giờ kinh nghiệm của sự bình tịnh như thế trong cuộc đời này cho đến khi mối liên hệ của bạn với Chúa được lập lại một cách đúng đắn.
Một tình hữu với Đấng Tạo Hóa của bạn:
Chúa, Đấng tể trị trên mọi sự và là Đấng hiện diện trong cuộc đời bạn, dù bạn thừa nhận Ngài hay không là Đức-Chúa-Trời của sựbình an. Ngài lập nên thế gian này với một chương trình, và điều này bao gồm bạn.
Đức-Chúa-Trời tạo nên con người để họ có một mối liên hệ với Ngài, xác định bởi tình yêu. Ngài yêu họ và họ yêu Ngài và qua sự hiện diện của Ngài, Ngài sẽ bảo vệ và cung ứng cho con người. Chỉ qua một mối liên hệ thân mật như bạn hữu, với Đấng sáng tạo vủ trụ thì con người mới có được sự bình an, sâu xa vững bền. Ý tưởng này chỉ có trong Cơ-Đốc giáo.
Điều mà con người cảm nhận như là sự cô đơn, một sự trống vắng sâu xa, sự vô định là một loại tín hiệu mà Chúa đặt trong con người, đó là một sứ điệp đã được lên chương trình trước để cho biết là chúng ta cần Ngài. Qua điều này Đấng Tạo Hóa bảo với các tạo vật của Ngài, không có Ta, ngươi không bao giờ cảm thấy trọn vẹn, Ta là Đấng duy nhất có thể thỏa mản những ước ao sâu thẳm sâu nhất trong lòng người. Ta là nguồn của sự bình an của ngươi.
Những thảm cảnh xãy ra bất ngờ hay một sự mất mát nào đó, có thể cho chúng ta thấy là chúng ta cần sự giúp đỡ an ủi, và hướng dẫn. Và chính trong thời điểm mà chúng ta thấy mình có nhu cầu như vậy, thì Đức-Chúa-Trời nhân từ và yêu thương thường bày tỏ cho chúng ta biết cách nào để biết Ngài một cách cá nhân.
Làm cách nào chúng ta có sự bình an với Đức-Chúa-Trời:
Chúa Jesus đến trong thế giới của chúng ta để sống và chết như một người trong chúng ta. Ngài là vừa là Đức-Chúa-Trời vừa là con người, đó là một lẽ thật huyền diệu, là một con người vô tội, Chúa Jesus bị giết vì những nhà lảnh đạo tôn giáo trong thời của Ngài, cảm thấy bị đe dọa vì Ngài tuyên bố Ngài là Cứu Chúa của thế gian, dầu vậy, sự chết của Ngài không phải là hết, sau ba ngày, Ngài sống lại bởi quyền năng của Đức-Chúa-Trời chiến thắng sự chết. Trước khi trở lại với Cha Ngài ở Thiên Đàng, Chúa Jesus hứa cho các môn đồ của Ngài là Ngài sẽ hằng ở với họ, và Ngài sẽ ban cho họ sự bình an.
Đức-Chúa-Trời muốn tất cả chúng ta cầu xin sự thương xót của Ngài, xưng nhận những tội lỗi của mình và tin cậy vào sự Cứu Chuộc của Ngài. Đó là điểm cốt yếu của chương trình của Ngài cho bạn và tôi. Nó cũng là những đòi hỏi căn bản, để có thể kinh nghiệm món quà của sự bình an, tuyệt diệu, vững bền của Ngài.
Khi chúng ta xin Chúa Jesus tha thứ cho những tội lỗi của mình, và kiểm soát cuộc đời của chúng ta, Ngài bắt một nhịp cầu giữa Đức-Chúa-Trời và con người, qua Ngài chúng ta có sự tha thứ, không còn sự xấu hỗ, hay mặc cảm tội lỗi vì qúa khứ của chúng ta nữa, và có sự đảm bảo của sự hiện diện của Ngài trong cuộc đời của chúng ta, hơn nữa chúng ta có cơ hội để kinh nghiệm sự bình an, món quà hứa ban cho những ai đi theo Chúa.
(Thúy Anh chuyển ngữ theo “The gift of Peace” by Charles Stanley)