12 Ta quay sang suy nghĩ về sự khôn ngoan, ngu dại, và điên rồ; vì người kế vị vua sẽ làm được gì? Chẳng qua là làm điều người khác đã làm từ lâu rồi.
13 Ta nhận thấy rằng sự khôn ngoan ích lợi hơn ngu dại, như ánh sáng ích lợi hơn bóng tối
14 Người khôn ngoan có con mắt trong đầu mình, Còn kẻ ngu dại bước đi trong bóng tối. Tuy nhiên, ta thấy rồi cả hai sẽ cùng chung một số phận.
13 Ta nhận thấy rằng sự khôn ngoan ích lợi hơn ngu dại, như ánh sáng ích lợi hơn bóng tối
14 Người khôn ngoan có con mắt trong đầu mình, Còn kẻ ngu dại bước đi trong bóng tối. Tuy nhiên, ta thấy rồi cả hai sẽ cùng chung một số phận.
15 Nên ta tự nhủ: “Việc xảy đến cho kẻ dại cũng sẽ xảy đến cho ta; vậy, ta khôn ngoan cho lắm để làm gì?” Ta lại tự nhủ: “Đó cũng là sự hư không.”
16 Người ta chẳng nhớ mãi người khôn ngoan cũng như kẻ ngu dại; vì trong những ngày sắp đến, tất cả đều bị quên lãng. Phải, người khôn ngoan cũng như kẻ ngu dại đều phải chết!
17 Vậy, ta ghét cuộc sống, vì đối với ta, mọi việc làm ra dưới ánh mặt trời đều xấu; tất cả đều hư không, theo luồng gió thổi.
17 Vậy, ta ghét cuộc sống, vì đối với ta, mọi việc làm ra dưới ánh mặt trời đều xấu; tất cả đều hư không, theo luồng gió thổi.
18 Ta cũng ghét mọi công việc mà ta đã vất vả làm ra dưới ánh mặt trời, vì phải để lại cho người sống sau mình.
19 Ai biết được rằng người ấy sẽ khôn ngoan hay là ngu dại? Dù sao hắn sẽ cai quản mọi việc mà ta đã lấy sự lao khổ và khôn ngoan làm ra dưới ánh mặt trời. Điều đó cũng là sự hư không.
20 Bởi thế, ta trở nên thất vọng về mọi công việc ta đã lao khổ làm ra dưới ánh mặt trời.
20 Bởi thế, ta trở nên thất vọng về mọi công việc ta đã lao khổ làm ra dưới ánh mặt trời.
21 Vì có người làm việc vất vả với sự khôn ngoan, tri thức và tài năng, rồi phải để lại cơ nghiệp của mình cho kẻ chẳng hề lao khổ làm ra nó. Điều đó cũng là một sự hư không và một đại họa.
22 Vậy, con người được gì qua mọi công việc vất vả và lao tâm khó nhọc mà họ làm dưới ánh mặt trời?
23 Suốt ngày, người chỉ gặp những chuyện khổ đau; công việc người đầy khó nhọc, đến nỗi ban đêm tâm trí cũng chẳng được nghỉ ngơi. Điều đó cũng là sự hư không.
24 Không gì tốt hơn cho con người là ăn, uống, và hưởng phước của công lao mình. Ta thấy điều đó cũng đến từ bàn tay Đức Chúa Trời. 25 Vì ai là người được ăn và hưởng sự vui sướng hơn ta?
24 Không gì tốt hơn cho con người là ăn, uống, và hưởng phước của công lao mình. Ta thấy điều đó cũng đến từ bàn tay Đức Chúa Trời. 25 Vì ai là người được ăn và hưởng sự vui sướng hơn ta?
26 Bởi Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan, tri thức và niềm vui cho người nào đẹp lòng Ngài; nhưng Ngài khiến kẻ có tội phải lao khổ mà thu góp chất chứa để rồi trao lại cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời. Điều đó cũng là hư không, theo luồng gió thổi.
Kinh Thánh, Truyền Đạo, chương 2
Wisdom Makes Sense
12 I asked myself, “What can the next king do that I haven’t done?” Then I decided to compare wisdom with foolishness and stupidity. 13 And I discovered that wisdom is better than foolishness, just as light is better than darkness.
14 Wisdom is like having two good eyes; foolishness leaves you in the dark. But wise or foolish, we all end up the same.
15 Finally, I said to myself, “Being wise got me nowhere! The same thing will happen to me that happens to fools. Nothing makes sense. 16 Wise or foolish, we all die and are soon forgotten.”
15 Finally, I said to myself, “Being wise got me nowhere! The same thing will happen to me that happens to fools. Nothing makes sense. 16 Wise or foolish, we all die and are soon forgotten.”
17 This made me hate life. Everything we do is painful; it’s just as senseless as chasing the wind.
18 Suddenly I realized that others would someday get everything I had worked for so hard, then I started hating it all.
18 Suddenly I realized that others would someday get everything I had worked for so hard, then I started hating it all.
19 Who knows if those people will be sensible or stupid? Either way, they will own everything I have earned by hard work and wisdom. It doesn’t make sense.
20 I thought about all my hard work, and I felt depressed.
20 I thought about all my hard work, and I felt depressed.
21 When we use our wisdom, knowledge, and skill to get what we own, why do we have to leave it to someone who didn’t work for it? This is senseless and wrong.
22 What do we really gain from all of our hard work?
23 Our bodies ache during the day, and work is torture. Then at night our thoughts are troubled. It just doesn’t make sense.
24 The best thing we can do is to enjoy eating, drinking, and working. I believe these are God’s gifts to us,
25 and no one enjoys eating and living more than I do.
26 If we please God, he will make us wise, understanding, and happy. But if we sin, God will make us struggle for a living, then he will give all we own to someone who pleases him. This makes no more sense than chasing the wind.
Bible, Ecclesiastes chapter 2